Mưa Bão – Chúa Chờ

53 lượt xem

Mưa Bão – Chúa Chờ

Trời tối đen như mực, gió thổi ầm ầm như tiếng khóc của đất trời. Cơn bão số 5 đang dần tiến vào đất liền, mang theo những cơn mưa tầm tã và gió lốc dữ dội. Trong ngôi nhà nhỏ ven biển Thiên Cầm, gia đình ông Minh đang lo lắng chuẩn bị đối phó với thiên tai.

“Con ơi, mau lên gác xép lấy những bao tải xuống gia cố cửa sổ!” Ông Minh vội vã chỉ đạo con trai. Bên ngoài, tiếng gió rít lên từng hồi, những cành cây đã bắt đầu rung rinh trước sức mạnh của thiên nhiên.

Bà Hoa, vợ ông Minh, đang thu dọn những vật dụng có thể bay theo gió. Bà vừa làm vừa thầm thào: “Lạy Chúa, xin Ngài che chở cho gia đình con và tất cả người dân trong vùng này qua cơn bão khủng khiếp này.”

Khi những giọt mưa đầu tiên bắt đầu rơi, chúng nhỏ li ti như những giọt nước mắt của trời. Nhưng chẳng bao lâu sau, mưa trở nên dữ dội, đổ xuống như thác lũ. Tiếng mưa gõ trên mái tôn nghe như tiếng trống chiến trận, báo hiệu một cuộc chiến khốc liệt giữa con người và thiên nhiên.

Trong lúc cơn bão đang hoành hành, điện mất, nước cắt, cả gia đình phải co ro trong căn phòng nhỏ, chỉ có ánh sáng mờ ảo của ngọn nến. Những cơn gió mạnh làm rung chuyển cả ngôi nhà, tiếng động kinh hoàng khiến ai cũng nín thở.

“Ba ơi, sao bão to quá vậy?” Tuấn, đứa con trai út, hỏi với giọng run sợ.

Ông Minh ôm con vào lòng, giọng trầm ấm: “Con à, đôi khi thiên nhiên cũng có những cơn giận dữ như vậy. Nhưng sau cơn mưa, trời lại sáng. Chúa đang thử thách chúng ta, nhưng Ngài cũng sẽ che chở cho chúng ta.”

Đêm đó, cả gia đình không ai ngủ được. Họ ngồi bên nhau, cầu nguyện và chờ đợi. Bà Hoa kể những câu chuyện xưa về các vị thánh đã vượt qua những thử thách khắc nghiệt để xoa dịu nỗi sợ hãi của các con.

Rồi kỳ diệu thay, khi bình minh ló dạng, cơn bão dần lặng xuống. Gió nhẹ đi, mưa thưa thớt. Những tia nắng đầu tiên xuyên qua những đám mây đen, chiếu xuống mặt đất ướt sũng như một lời chúc phúc từ trên cao.

Gia đình ông Minh mở cửa bước ra ngoài. Khung cảnh hoang tàn hiện ra trước mắt: cây đổ la liệt, mái nhà bị tốc, đường phố ngập trong nước và rác. Nhưng điều quan trọng nhất, tất cả mọi người đều bình an.

“Cảm ơn Chúa!” Bà Hoa rung nước mắt. “Nhà cửa có thể xây lại, cây cối có thể trồng lại, nhưng tính mạng thì không thể nào thay thế được.”

Những ngày sau đó, n cùng nhhiều gia đình cùng nhau dọn dẹp, xây dựng lại những gì bão đã phá hủy. Mọi người giúp đỡ lẫn nhau, không phân biệt tôn giáo hay tầng lớp. Trong những lúc khó khăn nhất, tình người lại càng sáng ngời.

Ông Minh nhìn lại những ngày qua, thầm cảm ơn. Cơn bão đã qua, nhưng để lại trong lòng mỗi người một bài học quý giá: Rằng trong cuộc đời, sẽ có lúc ta phải đối mặt với những cơn bão, nhưng với lòng tin, sự kiên nhẫn và tình yêu thương, chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách. Như cha ông ta thường nói: “Chúa mãi chờ ta, để Ngài ban phước lanhfkhi ta vượt qua được khó khan”

Tác giả: Anna Linh Nga

Có thể bạn quan tâm